Nhìn khẩu súng lục mô phỏng trong tay tên tráng hán, Tần Lãng lại bật cười. Cô gái trẻ bên cạnh lại bị Tần Lãng dọa cho sợ hãi, cô không hiểu vì sao Tần Lãng có thể đối diện nòng súng mà cười. "Ngươi lại còn dám cười, ngươi có tin ta La Hán sẽ nổ súng đánh chết ngươi tên tiểu tử này không!" Tên tráng hán gầm lên với Tần Lãng, "Giao hết đồ vật giá trị, xe cộ và người phụ nữ này lại đây, cút ngay! Nếu không, đừng trách lão tử đây tâm ngoan thủ lạt!" "Ngươi cẩn thận súng lục cướp cò đấy." Tần Lãng vẫn đối diện nòng súng mà cười. Nhưng ngay khi Tần Lãng đang cười, tên tráng hán tên là La Hán này bỗng nhiên phát hiện hắn lại chậm rãi chĩa nòng súng vào đồng bạn của mình là Tra Càn Ba. "Lão đại... ngươi đang làm gì vậy?" Tra Càn Ba hiển nhiên không ngờ La Hán lại sẽ dùng súng chĩa vào hắn. "Ta cũng không biết phải làm gì!" La Hán vội vàng gầm lên, "Mẹ nó... tay của ta không nghe lời rồi!" "Lão đại... ngươi ngàn vạn lần đừng nổ súng!" Tra Càn Ba vội vàng di chuyển vị trí, nhưng lại phát hiện nòng súng của La Hán lại chĩa vào hắn, mà La Hán lúc này cũng gấp đến toát mồ hôi đầm đìa, tựa hồ cũng không giống như đang nói dối. Tần Lãng và những người khác lại ung dung bình tĩnh nhìn La Hán, nói: "Tư tàng vũ khí đã là phạm tội rồi, bây giờ ngươi còn dùng súng giết người, vậy thì chờ bị xử bắn đi. Đúng rồi, chúng ta đều là nhân chứng, ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968481/chuong-764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.