Vẻ mặt của tăng lữ trẻ tuổi càng lúc càng dữ tợn và đáng sợ, còn Tần Lãng thì lại càng điềm nhiên, thậm chí trong sự điềm tĩnh đó còn mang theo chút khinh thường. Lần đầu tiên nhìn thấy tăng lữ trẻ tuổi này, Tần Lãng đã biết đối phương là loại người cao cao tại thượng, không ai bì nổi, ngông cuồng tự cao tự đại… Những người như vậy đã quen với sự hèn mọn, khiêm nhường và đáng thương của người khác, nhưng không thể chấp nhận sự bất kính, coi thường và khinh bỉ của người khác đối với mình. Cho nên, cho dù có ai đó để lộ chút bất kính, hắn sẽ vô cùng tức giận, rồi sẽ không từ thủ đoạn nào mà giày vò, tàn sát người bất kính với hắn. Tuy nhiên, muốn chọc giận loại người như tăng lữ trẻ tuổi này lại rất đơn giản, chỉ cần ngông cuồng, ngang ngược hơn hắn hoặc thể hiện sự khinh thường mạnh mẽ đối với hắn, hắn sẽ trở nên vô cùng tức giận, thậm chí là tức đến mất trí. Quả nhiên, nhìn thấy sự điềm nhiên và khinh thường của Tần Lãng, nghe thấy giọng điệu khiêu khích của Tần Lãng, tăng lữ trẻ tuổi này đã tức đến mất trí, ánh mắt của hắn thậm chí như muốn phun ra lửa: “Tốt! Ngươi rất tốt! Chưa từng có ai dám khiêu khích Bổn thiếu chủ Đan Ba Tinh Diệu như vậy! Ngươi là người đầu tiên! Cho nên, Bổn thiếu chủ nhất định sẽ khiến ngươi phải chịu sự giày vò thảm khốc nhất mà chết!” “Là vậy sao?” Nhìn thấy tăng lữ trẻ tuổi đã nổi đầy gân xanh, giọng điệu của Tần Lãng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968469/chuong-752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.