“Cút!” Nam tử đạp bay chiếc xe ba bánh quát về phía hai vợ chồng, rồi lại đạp bay cả giá nướng thịt. Những đốm than hồng rực bay tung tóe ở trong trời đêm. “Các người... các người đúng là cường đạo mà!” Mặc dù cảm thấy đám người này đến đây bất thiện, nhưng cái quán nướng thịt này là tâm huyết của hai vợ chồng họ. Người một nhà đều trông cậy vào nó để sinh hoạt, sao có thể trơ mắt nhìn cuộc sống sau này bị hủy hoại chứ. “Không sai, bọn họ chính là cường đạo, các ngươi không thể lý luận với bọn họ đâu.” Tần Lãng đứng người lên, tùy tay móc ra mấy ngàn tệ trong ví đưa cho hai vợ chồng, “Cái này xem như là tổn thất của các ngươi, mau đi đi.” “Ngài thật là người tốt... người tốt mà! Bồ Tát phù hộ ngài!” Người phụ nữ trung niên cảm kích nói với Tần Lãng, sau đó kéo trượng phu của mình vội vã rời khỏi đây. Phó Xuân Hữu vốn tưởng rằng có thể giải quyết ân oán với Tần Lãng rồi, nào biết được Tần Lãng này lại có ngồi trên ghế nhỏ, bắt đầu ăn thịt nướng một cách thản nhiên như không có ai ở bên cạnh, hình như một chút cũng không để đám người Phó Xuân Hữu vào mắt. Phó Xuân Hữu tức đến nghiến răng nghiến lợi! Phải biết rằng, sáu người đến cùng Phó Xuân Hữu buổi tối hôm nay, trong đó năm người đều là sư huynh của hắn, người còn lại là sư thúc của hắn – Nhậm Quang Đức. Người này cảnh giới công phu đã đến Thông Huyền cảnh, ở Nam Mộc thị mở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968424/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.