Một môn Độc Tự, đương nhiên chính là chỉ Độc Tông rồi. Độc Tông, đương nhiên là tông môn có xếp hạng "nhất" trong từ "độc" rồi. Sở dĩ Tác Lãng không đề cập tới hai chữ "Độc Tông", là bởi vì Độc Tông đã bị diệt, cho nên đã không xứng được so sánh cùng Phật Tông, Đạo giáo của bọn họ nữa rồi. Nhưng bất kể Tác Lãng nói thế nào, Tần Lãng đã xác định được một điểm: Lạt Ma mũ đỏ này đã đoán ra lai lịch của hắn. Thân phận truyền nhân của Độc Tông, đã bại lộ rồi! Thế nhưng, Tần Lãng lại không hề hoảng loạn, vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh: "Mũ đỏ, không biết ngươi làm thế nào nhìn ra được lai lịch của ta?" "Côn Cống và A Vượng không biết lai lịch của Minh Độc, nhưng bản tọa lại biết." Tác Lãng cười lạnh nói, "Minh Độc đến từ địa ngục hắc ám tuy đáng sợ, nhưng dưới quang huy của Phật Tổ vẫn không có chỗ nào để ẩn trốn. Bản tọa vốn định giữ ngươi một mạng, xem xem người phía sau ngươi là ai, nhưng không ngờ ngươi cái thằng hề này lại cuồng vọng như vậy, nhiều lần khiêu chiến kiên nhẫn của bản tọa, vậy thì bản tọa cũng chỉ đành vươn ngón tay ra nghiền chết ngươi tại đây thôi." Hoàng Xung và Võ Thải Vân lúc này mới hiểu được Tác Lãng Lạt Ma vừa rồi không phải có hảo tâm muốn bỏ qua cho bọn họ, mà chỉ là muốn thông qua Tần Lãng để dẫn ra người phía sau Tần Lãng. Nhưng bây giờ, Tác Lãng này đã thay đổi chủ ý, tự nhiên sẽ xóa sạch bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968416/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.