Côn Cống phong bế huyệt đạo quanh vết thương trên cánh tay, sau đó dùng ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Tần Lãng, trong đôi mắt bùng lên sát khí mãnh liệt. Đã bao nhiêu năm rồi, đây là lần đầu tiên Côn Cống thua thảm như vậy. Hắn biết người mình mang tới gần như toàn quân bị diệt, bây giờ ngay cả chính hắn cũng bị thương, mà đối thủ lại là một thằng nhóc vô danh tiểu tốt! Nhưng thằng nhóc này, thủ đoạn lại tàn nhẫn như vậy! "Ngươi thật giống như hận không thể ăn thịt ta vậy." Tần Lãng lại không hề lay động, bởi vì hắn biết Côn Cống bây giờ đã trúng độc. "Đáng tiếc, ngươi bây giờ tự thân khó bảo toàn." "Những con độc trùng của ngươi tuy lợi hại, nhưng vẫn không làm gì được ta!" Côn Cống lạnh lùng nói, hộ thể chân khí quanh cơ thể hắn lại bùng nổ, chấn chết hết những độc trùng quanh cơ thể hắn, sau đó từng bước một bức tới Tần Lãng. "Thế mà còn dám vận khí mãnh liệt, đúng là chê ngươi chết chậm mà thôi." Tần Lãng hừ lạnh một tiếng. "Cái gì!" Côn Cống đang tiến về phía Tần Lãng chợt sững sờ, sau đó liền cảm thấy một luồng khí tức mục nát nhanh chóng lan tràn từ cánh tay của mình tới toàn thân, khiến cho chân khí và sinh mệnh lực của hắn nhanh chóng suy yếu. "Trúng độc rồi —— Không có khả năng! Ta rõ ràng đã phong bế huyệt đạo trên cánh tay! Hơn nữa chân khí của ta sao lại không thể phát hiện ra đã trúng độc!" Côn Cống kinh hãi trong lòng. Cho dù là cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968414/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.