"Tần Lãng, ý nghĩ của ngươi căn bản chính là quá vì tư lợi!" Vũ Thải Vân dùng ngữ khí nghĩa chính từ nghiêm quát mắng Tần Lãng, "Ngươi tốt xấu cũng có một thân phận quân nhân, vậy thì với tư cách một quân nhân, phục tùng mệnh lệnh, hoàn thành nhiệm vụ chính là thiên chức, lấy lợi ích quốc gia, nhân dân làm đầu, ngươi lại chỉ nghĩ đến lợi ích cá nhân, người như ngươi, căn bản chính là sỉ nhục của quân nhân!" "Vũ đại tiểu thư, ngươi nói quá nghiêm trọng rồi." Tần Lãng không chút nào động giận, "Chúng ta vừa đi vừa nói đi —— không sai, ta người này chính là lấy lợi ích cá nhân làm đầu, nhưng điều này có gì không đúng chứ? Bởi vì nói thật, ta căn bản là không hề nghĩ tới gia nhập quân đội, hơn nữa ta cũng biết mình không có tư cách gia nhập Long Xà bộ đội của các ngươi, cho nên ngươi cũng không thể kỳ vọng giác ngộ của ta cao như ngươi được." "Ngươi ——" Vũ Thải Vân bị Tần Lãng chọc tức đến nghẹn lời. "Vũ đại tiểu thư, nếu như ngươi muốn cảm thấy dễ chịu hơn, có thể cho rằng như thế này, ngươi có thể cho rằng ta đang hoàn thành nhiệm vụ theo đường vòng." Tần Lãng vừa đi vừa nói. "Cái gì mà hoàn thành nhiệm vụ theo đường vòng?" Hoàng Xung hỏi một câu, coi như là để hòa hoãn bầu không khí giữa hai người. "Ta tới đây đề thăng cảnh giới, chính là vì tốt hơn hoàn thành nhiệm vụ." Tần Lãng nói, "Huống hồ, đến một chuyến Hắc Nhĩ Tự, ta dùng một Lạt Ma Ban Cát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968408/chuong-691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.