Cổ Trùng, cũng là một loại độc trùng. Trăm con độc trùng lẫn nhau thôn phệ chỉ còn lại một, liền được gọi là "Cổ". Đây cũng là khởi nguyên sớm nhất của Cổ Trùng. Cổ Trùng là do Độc Tông sáng lập, điều này không cần nghi ngờ gì nữa, cho nên Tần Lãng mới dám đường đường chính chính mà nói hắn nắm giữ khởi nguyên vạn loại cổ thuật, là cường giả mạnh nhất về cổ thuật. Thế nhưng lão thái bà của Thi Cổ Môn lại không chịu tin, dùng ngữ khí hơi mang theo trào phúng nói: "Tần tiên sinh, tự tin quá mức chính là tự đại. Bất quá, nếu cổ thuật của ngươi thật sự là đứng đầu giang hồ, cho dù là để Thi Cổ Môn ta vì ngươi cống hiến sức lực cũng không sao. Chỉ tiếc, ngươi hẳn là không có bản lĩnh như vậy đi?" "Ồ?" Tần Lãng bình tĩnh nói: "Tuy rằng cảnh giới công phu của ta không bằng ngươi, nhưng về tạo nghệ cổ thuật, cho dù là ngươi hay Thi Cổ Môn các ngươi, đều không phải là đối thủ của ta!" Vạn Độc quy tông, chỉ có Độc Tông. Là truyền nhân Độc Tông, nếu như bản lĩnh về cổ độc mà còn không thể tự hào trong giang hồ, vậy thì cái danh truyền nhân Độc Tông của Tần Lãng cũng chỉ là hư danh mà thôi. "Tần tiên sinh, ta nghĩ không cần thiết phải tranh luận về vấn đề này nữa rồi. Hiện tại, Thi Cổ Môn chúng ta không thể nào vì ngươi cống hiến sức lực, bất quá vì biểu thị thành ý của ta, ta có thể cung cấp cho ngươi một tin tức có giá trị. Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968350/chuong-633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.