Khi viện trưởng bệnh viện cũng xuất hiện, Tần Lãng liền biết chuyện này đã truyền đến tai Trịnh Dĩnh Văn. Trịnh Dĩnh Văn là sở trưởng Sở Y tế tỉnh Bình Xuyên, cũng chính là cấp trên trực tiếp của các lãnh đạo bệnh viện này, huống chi trượng phu của nàng còn là "đại nhân vật" của tỉnh Bình Xuyên. Cho nên, một cú điện thoại của Trịnh Dĩnh Văn, các lãnh đạo bệnh viện này đều phải mười hai phần coi trọng, càng không cần nói đến Trịnh Dĩnh Văn còn đặc biệt dặn dò trong số các bệnh nhân có "ân nhân" của nhà họ. Nếu các lãnh đạo bệnh viện này mà còn không hiểu lời của Trịnh sở trưởng thì trên cơ bản họ đã không kiếm nổi vị trí này cho tới hôm nay rồi. Đối với sự hám lợi của bệnh viện, Tần Lãng cũng không lấy làm lạ. Hắn đã sớm biết trên thế giới này, quyền lực mới là sự tồn tại siêu nhiên chi phối hết thảy, tiền bạc chỉ là thứ yếu. Rất nhanh, ba người đều được đưa đến khu phòng bệnh cán bộ cấp cao. "Xem ra người ta tìm vẫn rất có năng lực, trực tiếp đưa chúng ta đến phòng bệnh cán bộ cấp cao." Khi đi vào khu phòng bệnh cán bộ cấp cao, Hàn Huyên thoáng có chút đắc ý nói một câu, nàng còn tưởng là do nàng. "Ơ... Huyên Huyên tỷ quả nhiên có năng lực." Tần Lãng cười cười, cũng không giải thích, cứ để nàng đắc ý một chút đi, dù sao hôm nay nàng cũng coi như là bị kinh sợ rồi. Sau khi ba người Tần Lãng được an trí tại khu phòng bệnh cán bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968344/chuong-627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.