Ngoài cửa sổ, sét đánh, sấm rền, mưa to tàn phá bừa bãi. Nhưng mà trong phòng của Tần Lãng lại tràn ngập không khí xuân. Bởi vì khi Đào Nhược Hương vừa đi tắm ra, Tần Lãng liền có một cảm giác đặt mình vào mùa xuân. Đào Nhược Hương mặc áo T-shirt màu trắng, quần đùi thể thao màu đen, bởi vì chiếc T-shirt này là mẹ của Tần Lãng mua cho hắn mặc khi bình thường tập luyện, cho nên Đào Nhược Hương mặc lên người tự nhiên là cảm thấy rất rộng rãi, mặc dù chiếc áo T-shirt nhìn tổng thể thì rất rộng rãi, nhưng trước ngực lại có vẻ hơi chật chội, tạo cho người ta một loại sức mạnh dâng trào kinh người như sóng cuộn. Tần Lãng có thể khẳng định, Đào Nhược Hương không mặc nội y, cho nên sức mạnh dâng trào kinh người mà hắn nhìn thấy vào lúc này tuyệt đối không phải là ép ra, mà là trời sinh, hùng vĩ, thẳng tắp trời phú. "Cẩn thận chảy máu mũi!" Đào Nhược Hương vừa từ phòng tắm ra, liền thấy ánh mắt dâm tà của tên Tần Lãng này, nhịn không được hừ một tiếng, rồi đi về phía Tần Lãng, vừa đi vừa dùng khăn mặt lau nước trên tóc. Tóc ướt đẫm của Đào Nhược Hương, càng tăng thêm mấy phần mị lực cho nàng, tựu như cùng hoa phù dung vừa mới ra khỏi nước. "A Di Đà Phật! Tội lỗi." Tần Lãng trong lòng nhịn không được hô một tiếng Phật hiệu, bởi vì hắn cảm thấy mị lực của Đào Nhược Hương thật sự quá trí mạng, khiến hắn có một loại xúc động muốn phạm tội. Ừm, không nhịn được muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968336/chuong-619.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.