“Son môi của tôi sao lại ở chỗ ngươi?” Đào Nhược Hương ra vẻ trấn định nói với Liễu Trích Tinh, “Ngươi sẽ không có thói quen cất giữ đồ dùng của nữ sinh đấy chứ?” “Hừ!” Liễu Trích Tinh cười lạnh một tiếng, “Chơi thủ đoạn nhỏ với ta đúng không? Ngươi cho rằng ta không biết sao, đây là ‘bình xịt chống bạo lực’ do một số bộ phận của cảnh sát làm ra đó thôi, nhiều người quen gọi là ‘bình xịt chống sói’, có thể khiến đối thủ mù năm đến hai mươi phút, hô hấp khó khăn hai đến năm phút. Nha đầu, chút thủ đoạn nhỏ này của ngươi, lại có thể gạt được lão tử sao? Lão tử chính là Trích Tinh Đạo tiếng tăm lừng lẫy, trừ khi các vì sao trên trời lão tử không trộm xuống được, trên thế giới này còn có thứ gì mà lão tử không trộm được?” Thủ đoạn trộm cắp của Liễu Trích Tinh quả thật rất lợi hại, Đào Nhược Hương căn bản không hề phát hiện ra hắn đã làm thế nào để lấy đi bình xịt chống sói của mình, nhưng hành động nhỏ này bị Liễu Trích Tinh nhìn thấu, cũng liền có nghĩa là hoàn cảnh của Đào Nhược Hương ngày càng nguy hiểm. “Thủ đoạn của tiền bối quả nhiên lợi hại ——” “Đừng có mẹ nó nói nhảm nữa, ngươi đang khảo nghiệm tính kiên nhẫn của lão tử sao!” Liễu Trích Tinh lạnh lùng nói, “Nếu như ngươi cái gì cũng không biết thì ——” “Ta thật sự cái gì cũng không biết! Ngươi biết về chuyện của hắn, còn nhiều hơn cả ta!” “Thôi được rồi, tính kiên nhẫn của ta đã bị ngươi tiêu hao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968330/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.