Đào Nhược Hương trầm mặc, chỉ không ngờ chính mình lại nói ra câu này; Tần Lãng trầm mặc, là vì không ngờ Đào Nhược Hương lại dám thừa nhận đã nảy sinh tình cảm với hắn, hơn nữa còn vì hắn mà từ chức. Kích động? Cảm động? Còn có một chút tự trách nhỏ. Lúc này tâm tình của Tần Lãng hiện lên vô cùng phức tạp. Sau nửa hồi trầm mặc, Đào Nhược Hương ngược lại mở lời trước: "Đương nhiên, ta từ chức cũng không hoàn toàn là nguyên nhân của ngươi, ta cảm thấy đã mình thích phá án, không thích dạy học, vậy cần gì phải tiếp tục làm giáo viên chứ——" Lời của Đào Nhược Hương còn chưa nói xong, Tần Lãng đột nhiên lập tức nhào tới, với thế sét đánh không kịp bưng tai "cưỡng hôn" nàng, cho nên những lời phía sau của Đào Nhược Hương tự nhiên cũng không nói ra được nữa. Các loại giải thích, các loại vướng mắc, các loại nghi hoặc... lúc này tất cả đều biến mất rồi, bởi vì não của Đào Nhược Hương trống rỗng, nàng căn bản không nghĩ tới Tần Lãng lại dám cưỡng hôn nàng. Dù sao cũng là, Đào Nhược Hương dù sao cũng là giáo viên trước kia của Tần Lãng, nàng cảm thấy Tần Lãng không dám "làm bậy" với nàng mới đúng. Nhưng lần này Tần Lãng lại thật sự đã "làm bậy", bởi vì chính Tần Lãng cũng biết mối quan hệ giữa hắn và Đào Nhược Hương đã là cắt không đứt, lý còn loạn. Đã như vậy, hắn dứt khoát lười quản luôn, trực tiếp "làm loạn" luôn, đã sớm muốn đi hôn nàng rồi, bây giờ không có người khác, hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968327/chuong-610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.