Tần Lãng ngẩng đầu ưỡn ngực bước đến trên vị trí khách mời, không chút khách khí ngồi xuống bên cạnh Vương lão sư, nhưng ánh mắt của hắn lại rơi vào người nữ chủ trì, dường như trong mắt của hắn căn bản không có Vương lão sư này. "Tần Lãng đồng học xin chào, hoan nghênh cậu đến với hiện trường chương trình của chúng tôi." Người nữ chủ trì mỉm cười nói, "Xin hỏi Tần đồng học, về chuyện cậu đánh giám khảo, cậu nghĩ sao?" Tần Lãng cầm lấy micro, dùng giọng nói đanh thép hữu lực phun ra ba chữ: "Hắn đáng đời!" Đáng đời? Vương lão sư suýt chút nữa tức đến thổ huyết, hắn biết tiểu tử này rất kiêu ngạo, nhưng không ngờ trên màn hình TV, vậy mà vẫn kiêu ngạo như thế, tên này chẳng lẽ chút nào cũng không để ý hình tượng của mình sao? Tần Lãng không để ý hình tượng, nhưng Vương lão sư nhất định phải làm được tấm gương cho người làm thầy, cho nên tuy hắn rất tức giận, nhưng không thể không nhịn xuống, nếu không tranh cãi với Tần Lãng ngay tại chỗ, hình tượng của Vương lão sư tất nhiên sẽ bị ảnh hưởng. Mà Tần Lãng, có lẽ hắn căn bản không quan tâm hình tượng của mình. Người chủ trì hơi sững sờ, sau đó tiếp tục hỏi: "Tần đồng học, cậu có thể nói chi tiết hơn một chút không?" "Chi tiết hơn một chút sao — ý của ta là, Vương lão sư này, Vương Đồng Đạt, hắn bị ta đánh ở phòng thi, ta đánh hắn là đúng, đánh hắn là đáng đời, như vậy đủ chi tiết rồi chứ?" Tần Lãng ngạo nghễ hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968299/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.