Trong đạo quán, bầu không khí giữa Thủy Kính Chân Nhân và Diệp Thế Khanh dường như giương cung bạt kiếm. "Kẹt kẹt!~" Ngay lúc này, cánh cửa đạo quán bị đẩy ra, một đạo sĩ trung niên nhanh chân đi vào trong đạo quán, cười nói với Diệp Thế Khanh: "Diệp lão tiên sinh, đã đến núi Thanh Thành rồi, sao không đến tiền sơn một chuyến?" "Ra là Hải Thiềm đạo trưởng, thất kính thất kính. Thủy Kính Chân Nhân là cố nhân của tiền bối Diệp gia chúng ta, cho nên ta đương nhiên phải đến bái kiến trước một chút." Diệp Thế Khanh thay đổi nét mặt tươi cười nói, ông ta biết Hải Thiềm đạo nhân trước mắt này thân phận không thể coi thường, người này chính là một trong những phó môn chủ của Thanh Thành phái, trong Thanh Thành phái có sức ảnh hưởng rất lớn. Hơn nữa, Hải Thiềm đạo nhân vẫn luôn dốc sức mở rộng thực lực của Thanh Thành phái, cũng coi như là đại diện của "phái cấp tiến" trong Thanh Thành phái. "Thì ra Diệp lão tiên sinh và Thủy Kính sư thúc cũng coi như là quen biết." Hải Thiềm đạo nhân thật ra đã cảm nhận được bầu không khí căng thẳng giữa Diệp Thế Khanh và Thủy Kính Chân Nhân vừa rồi, nhưng ông ta đang cố gắng hòa giải mối quan hệ của hai người, "Diệp lão tiên sinh, chuyến này ngài đích thân lên núi, hẳn không phải chỉ đơn giản là để thưởng thức phong cảnh đúng không?" "Đương nhiên." Diệp Thế Khanh nói, "Dân gian đồn rằng – hỏi đạo núi Thanh Thành. Hiện nay Diệp gia ta gặp một số phiền toái, ta cũng nghĩ đến núi Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968277/chuong-560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.