“Hai vị, hai người không cần tranh chấp nữa.” Tần Lãng nói với hai cha con Vũ Minh Hầu và Vũ Thải Vân: “Sự tình không nghiêm trọng đến thế, ta sở dĩ bảo Vũ tiên sinh chuyển máu độc huyết chú lên người ta, không phải là vì xả thân vì người, mà là ta có năng lực hóa giải máu độc huyết chú này. Hắc... Kỳ thật nói ra thì hổ thẹn, phẩm đức của ta cũng không quá cao thượng, sợ rằng rất khó làm được việc xả thân vì người này.” “Ha! Nói thẳng không che giấu, cũng là thật tính tình.” Vũ Minh Hầu nói: “Đã như vậy, ta cũng không nói nhiều nữa. Tiểu Tần, ngươi muốn trị thế nào thì cứ tùy ý, dù sao cái mạng già này của ta giao cho ngươi rồi.” “Vũ tiên sinh yên tâm, trước đó ta nói có sáu mươi phần trăm chắc chắn, bây giờ chí ít có bảy thành rồi.” Tần Lãng đã tính trước nói. Trước đó, khi Tần Lãng vận chuyển Vô Tướng Tâm Công, có thể cảm ứng được sự tồn tại của máu độc huyết chú này, điều đó có nghĩa là máu độc huyết chú này và Vô Tướng Độc Thể của Tần Lãng có cảm ứng. Có cảm ứng thì có thể thiết lập liên hệ, khi có liên hệ thì tự nhiên có thể chuyển máu độc huyết chú này sang. Đương nhiên, điều này cần sự phối hợp của Vũ Minh Hầu. Vũ Minh Hầu đã đạt tới cảnh giới Vũ Huyền đệ cửu trọng – cảnh giới “Võ Hồn”, tuy Tần Lãng không rõ ràng lắm sự huyền diệu của các cảnh giới Vũ Huyền, nhưng đại khái biết một ít, cảnh giới “Võ Hồn”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968261/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.