Kiến Tượng Hòa Thượng chậm rãi thu quyền, khiến những người này biết một quyền cách không kia là kiệt tác của hắn. Những người còn lại câm như hến, đâu còn dám có bất kỳ dị động nào. Lúc này, những người này mới ý thức được một điều: Thì ra công phu luyện đến cảnh giới cực cao sau, cho dù trong tay ngươi có súng, cũng chỉ là đường chết một con! Sau mười mấy phút, Tần Lãng nhận được điện thoại của Đường Tam, Diệp Tử Sâm đã bị sát thủ Đường Môn giải quyết xong xuôi. "Được, ngươi không nói bừa, Diệp Tử Sâm đã chết." Tần Lãng nhàn nhạt nói, sau đó ra lệnh cho Ngô Ảnh Mộng, "Những người còn lại, cũng không còn cần thiết tồn tại nữa." Sưu! Sưu! Hai thanh loan đao bỗng nhiên từ trong tay áo của Ngô Ảnh Mộng bắn ra, hóa thành hai đạo "đao luân" sáng ngời, nơi hai "đao luân" này chém qua, máu tươi phun tung tóe, thời gian trong nháy mắt, Ngô Ảnh Mộng đã giết chết mấy người ở hiện trường. Ngô Ảnh Mộng này, không hổ là "cái bóng" của Diệp Thế Khanh, khi giết người quả nhiên là một thanh lợi khí. Trong chớp mắt, các đầu mục của Võ Long Đường ở hiện trường chỉ còn lại Diệp Trung Đình và "người mật báo" lúc trước kia. "Người mật báo" lúc này toàn thân đang run rẩy, trước mặt Diêm Vương người người bình đẳng, người này đương nhiên cũng sợ chết, hơn nữa sợ chết đến muốn mạng, nhưng may mắn đao luân của Ngô Ảnh Mộng đã quay về trong tay hắn. Người này khúm núm nói với Tần Lãng: "Vị tiên sinh này... cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968240/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.