"Đào lão sư, Đào di, ngươi chờ một chút." Tần Lãng ba bước hai bước đuổi kịp Đào Nhược Hương. Đào Nhược Hương mặc dù hận không thể lập tức thoát khỏi Tần Lãng, nhưng nàng mang giày sandal cao gót, muốn đạt được mục đích này hiển nhiên không thực tế. Huống chi, cho dù là nàng mang giày bệt, chỉ sợ cũng không chạy lại Tần Lãng. "Tần Lãng đồng học, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?" Đào Nhược Hương đứng im, mặt không biểu cảm hỏi Tần Lãng. "Ta muốn giải thích một chút." Tần Lãng thành khẩn nói. "Có gì mà phải giải thích? Huống chi, ta làm sao biết rốt cuộc một câu kia của ngươi là thật chứ?" Đào Nhược Hương nói, "Ta vốn dĩ cho rằng ngươi là một học sinh tốt hiếu học cầu tiến, kết quả về sau mới biết được ngươi là một phần tử bang phái; ta vốn dĩ cho rằng ngươi là một tiểu nam sinh thuần tình, kết quả về sau mới biết được hóa ra ngươi lại cố ý bắt cá nhiều tay; ta càng không nghĩ tới, ngươi cư nhiên đã đính hôn rồi. Bí mật của ngươi quá nhiều, lời nói dối của ngươi quá nhiều – Tần Lãng đồng học, những chuyện phong lưu này của ngươi, lão sư không có hứng thú hỏi thăm nữa, ngươi cũng không cần ở trước mặt ta khoe khoang." "Đào lão sư, ngươi đừng kích động như vậy được hay không, ta là thật sự muốn cùng ngươi nói chuyện thật tốt." "Xin lỗi, ta không muốn cùng ngươi nói chuyện." Đào Nhược Hương hiển nhiên vẫn còn đang tức giận, sở dĩ nàng tức giận như vậy, là bởi vì cảm thấy Tần Lãng đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968221/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.