“Tuyệt Đại Bá Thể?” Tần Lãng hừ một tiếng, “Lão độc vật, ngươi đừng có mà rót nước đường cho ta, cái gì mà Tuyệt Đại Bá Thể... Đó là một danh từ ngươi bịa đặt ra phải không? Ngươi tưởng ta là một tên ngốc không biết gì à, ngươi cứ tùy tiện bịa ra một từ là có thể lừa ta sao? Chuyện khác thì dễ thương lượng, nhưng cái chuyện xem mắt này, tuyệt đối không được!” Tần Lãng biết, trong niên đại này, phàm là nữ tử cần thông qua kênh xem mắt, đại bộ phận đều là thặng nữ ế hàng. Nếu quả thật là hàng hot thì tất nhiên cũng không cần xem mắt làm gì. Càng quan trọng hơn là, Tần Lãng hiện tại không có tâm trạng để xem mắt. Chỉ riêng Tô Nhược Hương và Lạc Bân thôi đã khiến Tần Lãng có chút không biết làm sao rồi, huống chi còn có một Giang Tuyết Tình. Cũng như đại bộ phận nam nhân khác, trong lòng Tần Lãng cũng có một “hậu cung”, cũng từng có dã vọng và ảo tưởng tam thê tứ thiếp. Nhưng hắn cũng biết đó chỉ là ảo tưởng mà thôi, trong niên đại khai minh như bây giờ, gần như không có nữ sinh nào sẽ chấp nhận “quan niệm tình cảm phong kiến” của hắn, huống hồ lại là những nữ sinh như Tô Nhược Hương và Lạc Bân. Ngay cả người trước mắt còn không giải quyết được, Tần Lãng tất nhiên không thể đi trêu chọc thị phi nữa. Cho nên, về chuyện lão độc vật sắp xếp buổi xem mắt này, Tần Lãng đương nhiên là chuẩn bị kéo dài thêm vô thời hạn. “Tiểu tử! Ngươi thật là chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968177/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.