Mục đích Tần Lãng đến trường thật sự rất đơn giản, đó chính là để gặp Đào Nhược Hương và Lạc Tân, có cơ hội giải thích vài câu, tóm gọn trong hai chữ, đó chính là cua gái. Đúng vậy, nếu không phải người mình quan tâm, Tần Lãng căn bản sẽ không đi giải thích gì. Chỉ là buổi tối hôm nay lời giải thích của Tần Lãng không được như ý, phía Đào Nhược Hương căn bản không thể chấp nhận lời giải thích kiểu Thiên Phương Dạ Đàm của Tần Lãng, mà Lạc Tân thì căn bản không hề xuất hiện. Đã ở lại trong phòng học cũng không còn ý nghĩa gì lớn nữa, Tần Lãng liền quyết định trở về tiếp tục "dụng công" —— dốc lòng tu luyện công phu. Đối với nhiều người mà nói, thi đại học chính là một bước ngoặt lớn của cuộc đời, nhưng đối với Tần Lãng mà nói, lần đối đầu này với Diệp gia, mới là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời hắn. Lão độc vật nói không sai, sau khi giao chiến với người Diệp gia, Tần Lãng mới tiếp xúc được giang hồ chân chính, mới xem như là biết được giang hồ chân chính, hơn nữa Tần Lãng cũng đã thể nghiệm được quy tắc sắt duy nhất của giang hồ: Nắm đấm càng lớn, đạo lý lại càng lớn! Người của Lục Phiến Môn khi bắt giữ người, từ trước đến giờ không cần giảng đạo lý gì, bởi vì bọn họ đủ mạnh! Người của Diệp gia, làm việc cũng không nói đạo lý, bởi vì Bình Xuyên tỉnh này chính là thiên hạ của bọn họ. Nếu như Tần Lãng không phải dựa vào độc vật lợi hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968174/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.