"Bằng không thì thế này đi, lão độc vật, chúng ta đánh cược một ván. Chỉ cần ta có thể thuận lợi ra khỏi thành, ngươi hãy nghĩ cách tiễn ta về Hạ Dương thị. Ngoài ra, ngươi bảo đảm an toàn cho Mã Chân Dũng, được không?" Tần Lãng vậy mà lại đề nghị với lão độc vật một lời cá cược. "Vậy nếu như ngươi thua thì sao? Chẳng lẽ lão tử phải tự mình ra tay cứu ngươi à? Nếu thua thì ngươi tính trả giá bằng thứ gì làm tiền đặt cược?" Lão độc vật hỏi. "Lần trước ngươi không phải muốn ta đi xem mắt ôm đùi sao, nếu như hôm nay ta thua, ngươi xuất thủ cứu ta đi, ta lập tức đi theo ngươi đi xem mắt, đi ôm đùi cô nương kia, thế nào?" Tần Lãng đưa ra tiền đặt cược của mình. Ừm, hắn xem mình là tiền đặt cược. "Được, một lời đã định!" Lão độc vật lại dám đáp ứng lời cá cược này của Tần Lãng. ******* Trong thư phòng của Diệp Thế Khanh, lúc này có thêm một người xa lạ. Người này chính là vị phó tổ trưởng Lâm đã giúp Diệp gia truy bắt Tần Lãng, tên hắn gọi Lâm Vũ Hoa, là phó tổ trưởng tiểu tổ hành động đặc biệt của Lục Phiến Môn tại Bình Xuyên tỉnh. Lúc này, vẻ mặt của Lâm Vũ Hoa rất khó coi, bởi vì chỉ vài phút trước đó, hắn đã nhận được tin tức về cái chết của Bổ Thủ 753. Tin tức này khiến Lâm Vũ Hoa vô cùng bực mình, bởi vì lần hành động hôm nay không phải do tổ trưởng cho phép, mà là hành vi riêng tư của hắn, đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968134/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.