Xì! Trên đùi của hắn, lại một mảng thịt bị xé rách, đây là Chuột Khoan Núi lần nữa xuất kích, dùng hàm răng sắc bén của nó lại xé toạc một mảng thịt. "Khốn kiếp—" Hắn lại lần nữa phát ra một tiếng gầm thét, với tư cách là Bổ Khoái của Lục Phiến Môn, hắn biết làm thế nào để thoát khỏi bầy sói, bầy rắn, bầy cá mập, nhưng lại không biết làm thế nào để thoát khỏi đàn chuột. Người ta nói chuột rất nhát gan, thấy người là chạy, nào biết được những con chuột trong cống thoát nước của thành phố An Dung này, căn bản còn hung ác hơn cả lão hổ! Hắn lại bị thương, tuy gầm thét liên tục, nhưng hắn vẫn chưa mất lý trí, hắn đang vừa đánh vừa lui. Hắn nhớ ở phía sau cái mông của hắn khoảng năm sáu mươi mét, có một nắp giếng kiểm tra ống nước ngầm, chỉ cần hắn lui tới chỗ kia, hắn liền có thể chui ra ngoài, chạy thoát tới trên mặt đất, tự nhiên liền không cần sợ những con chuột chết tiệt này nữa. Ý nghĩ của hắn cố nhiên là không tệ, nhưng Tần Lãng làm sao có thể để hắn toại nguyện. Tuy nhiên Tần Lãng cũng không xuất thủ, ngược lại đứng xa thật xa. Bởi vì Tần Lãng biết trên người của Bổ Khoái này tất nhiên có một số thứ lợi hại, nếu như ép quá gần, vạn nhất tên này nổi điên chơi một chiêu lưỡng bại câu thương thì Tần Lãng chẳng phải sẽ gặp xui xẻo sao? Mà lại, công phu bản thân của Bổ Khoái này cũng mạnh hơn Tần Lãng, Tần Lãng không việc gì phải liều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968132/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.