"Giải Phóng Quảng Trường." Sau khi Tần Lãng và Mã Chân Dũng lên xe, hắn lại nói một câu: "Dùng tốc độ nhanh nhất của các ngươi! Đưa chúng tôi đến đó xong, mỗi người một trăm tệ." "Được, các ngươi yên tâm, ta, Vương Phi ca, nhất định là nhanh nhất!" Vương Phi cười ha ha một tiếng, khởi động xe, sau đó "vù" một tiếng lao vút đi. Lúc đầu Mã Chân Dũng không hiểu vì sao Tần Lãng lại từ bỏ ô tô mà chọn xe điện, trong mắt hắn, tốc độ xe điện thật sự là không được, chỉ sợ không bao lâu sẽ bị người của Diệp gia đuổi kịp. Nhưng sau khi lên xe, Mã Chân Dũng mới hiểu được lựa chọn này của Tần Lãng sáng suốt đến nhường nào. Xe điện của Vương Phi, tốc độ thật ra một chút cũng không chậm, trên đường đi hầu như cứ thấy xe là vượt xe, khiến những chiếc xe sang bị kẹt trên đường phố chỉ có thể lau mắt mà nhìn, hơn nữa mấu chốt là sẽ không bị đèn giao thông ảnh hưởng, cũng không giống mô tô mà bị hạn chế. Nhưng điều quan trọng nhất là, Vương Phi rất quen thuộc địa hình thành phố An Dung, chuyên môn lựa chọn những con hẻm, ngõ nhỏ để đi qua, trực tiếp đi tắt, cho nên tốc độ của bọn họ trên thực tế khá nhanh, hơn nữa là bởi vì đi những con hẻm, con phố nhỏ mà ô tô không vào được, cho nên tự nhiên cũng tránh được một số tai mắt của Diệp gia, Mã Chân Dũng thầm kêu Tần Lãng tiểu tử này thật sự là sáng suốt. Bất quá, bất kể là Mã Chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968120/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.