"Ngươi biết tên của ta?" Xích Mộc Kiêu ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc. "Ta đương nhiên biết, còn biết ngươi là do Diệp gia đặc biệt mời đến." Tần Lãng nói tiếp, "Cho nên, ta muốn chờ ngươi xuất hiện, xem ngươi có bản lĩnh gì, sau đó thừa cơ hội diệt trừ ngươi, cắt bỏ tay sai của Diệp gia." "Diệt trừ ta?" Xích Mộc Kiêu như là nghe thấy chuyện buồn cười nhất, "Đồ ngu, ngươi đã trúng độc, sau khi ngươi bị Huyết Luyện Xà của ta cắn, chắc chắn phải chết! Chắc chắn phải chết, ngươi biết không?" "Huyết Luyện Xà... A!" Tần Lãng nghe xong lời này, bỗng nhiên ngã trên mặt đất, như là trúng độc mà chết vậy. Xích Mộc Kiêu nhìn "thi thể" của Tần Lãng, hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ tiểu tử này chết đúng là dứt khoát, nhưng đúng vào lúc này, lại thấy Tần Lãng bỗng nhiên đứng lên, cười nói: "Hắc... Ta diễn kịch mà ngươi, hình như ngươi đã mắc lừa rồi." "Ngươi..." Xích Mộc Kiêu đầy mặt tức giận, nhưng trong sự tức giận lại mang theo kinh ngạc, "Sao ngươi có thể... Ngươi rõ ràng đã bị bảo bối Huyết Luyện Xà của ta cắn trúng, sao có thể ——" "Ta là bị rắn của ngươi cắn, nhưng ta không trúng độc, ta nghĩ ngươi cần lo lắng là con rắn bảo bối của ngươi." Tần Lãng bình tĩnh nói, "Rắn của ngươi cắn ta, cho nên nó sẽ trúng độc." "Rắn của ta sẽ trúng độc?" Xích Mộc Kiêu cảm thấy như là nghe thấy chuyện buồn cười nhất vậy. "Ngươi xem một chút liền biết." Tần Lãng bình tĩnh nói. Xích Mộc Kiêu thả ra con rắn đã tấn công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968117/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.