"Lời này của Tần tiên sinh quả thực khiến bọn ta bừng tỉnh ngộ, chỉ là muốn để độc dược trong cơ thể hòa hợp tương dung, biến hại thành lợi, thủ đoạn như thế này chỉ sợ không phải lang trung tầm thường có thể làm được." Đường Kim Sinh cảm khái nói. "Ta dĩ nhiên không phải lang trung tầm thường." Tần Lãng khẽ mỉm cười. "Đường Ngân Hồng tiên sinh, ông đã trúng độc của bọn tiểu quỷ tử Nhật Bản, nếu ta không chữa khỏi cho ông, chẳng phải sẽ khiến mấy tên tiểu quỷ kia nghĩ rằng Hoa Hạ chúng ta không còn ai sao! Hừ, độc dược mà bọn tiểu quỷ này dùng tên gọi là 'Phụ Cốt Độc', sau khi trúng độc, tất nhiên sẽ sâu tận xương tủy, rất khó trị hết. Nhưng loại độc dược này không phải bọn tiểu quỷ tử tự sáng tạo ra, mà là truyền vào Nhật Bản từ thời Đường, sau đó được các nhẫn giả sát thủ của chúng phát huy rạng rỡ. Dược tính của độc dược này rất độc ác, không chỉ sẽ ăn mòn nội tạng, còn sẽ ăn mòn xương cốt của con người. Ông có thể kiên trì đến bây giờ đã rất không dễ dàng rồi. Nhưng, một khi ta đã ra tay, độc dược này dĩ nhiên không thể gây nguy hại cho thân thể của ông được nữa." Tần Lãng đĩnh đạc nói chuyện, quả nhiên là một đại hành gia dùng độc, nhưng sự thật cũng là như vậy, hắn vốn là hành gia dùng độc, cho nên muốn giải độc cho Đường Ngân Hồng đích xác là một chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng vì để thể hiện chính mình thủ đoạn, cũng vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968106/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.