Bây giờ ngẫm nghĩ kỹ lại, vẫn là lão độc vật nói đúng, hắn vẫn đánh giá thấp thực lực của Diệp gia, đồng thời sức hiểu biết về chính nghĩa và tà ác cũng quá phiến diện rồi. Lão độc vật nói không sai, muốn thông qua cái gọi là con đường chính tắc để trừng phạt cái ác, thật sự là quá khó khăn, bởi vì trên thế giới này, những người đang nắm giữ quyền chế tài, trong đó không ít chính là kẻ ác. Những người như Lôi Quân Nghĩa, có lẽ không phải là số ít, muốn trông cậy vào những người này "giải oan", cơ hội thật sự quá mơ hồ rồi. Trong chốn quan trường không phải là không có Bao Thanh Thiên, Tống Đề Hình, chỉ là những nhân vật thanh chính như vậy thật sự quá ít rồi, Tần Lãng ký thác hi vọng vào sự công bằng liêm minh của một số người cầm quyền, bản thân cũng có chút nực cười. Nếu lần này gặp Lôi Quân Nghĩa không phải là Tần Lãng, mà là người khác, tỉ như Mã Chân Dũng và những người khác, bọn họ không biết diện mạo thật sự của Lôi Quân Nghĩa, hơn nữa nhất định tin tưởng phán đoán của Lạc Hải Xuyên, vậy thì lần gặp mặt này tất nhiên là dữ nhiều lành ít, và khả năng lớn nhất chính là bị thủ tiêu, bằng chứng vất vả lắm mới có được cũng sẽ rơi vào trong tay người nhà họ Diệp. Xem ra, thế giới này vẫn là kẻ xấu có thể làm theo ý muốn, còn người tốt muốn giải oan chính nghĩa, lại khó như lên trời. Rắc! Một tia chớp xé toang bầu trời đêm, tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968090/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.