Tần Lãng không khỏi sửng sốt. Trên đường trở về, Tần Lãng đã suy nghĩ rất nhiều lần, cảm thấy ám chỉ mà Lạc Hải Xuyên đưa cho mình chắc chắn 100% là một số điện thoại, vì đó là bảy chữ số, mà số điện thoại bàn ở Hạ Dương thị đều là bảy chữ số. Hơn nữa, theo Tần Lãng thấy, tuy Lạc Hải Xuyên đưa cho hắn một ám chỉ, nhưng ám chỉ này phải đủ rõ ràng, mà không thể quá phức tạp. Dù sao Tần Lãng lại không phải nhân viên tình báo chuyên nghiệp, những ám chỉ, mật mã quá phức tạp hắn căn bản không thể nào đoán ra được. Là bảy chữ số, vậy thì chỉ có thể là số điện thoại; nếu là sáu chữ số, Tần Lãng chắc chắn sẽ không chút do dự mà cho rằng đó là mật mã ngân hàng, và có thể là mật mã tiền riêng của Lạc Hải Xuyên. Thế nhưng bây giờ, điện thoại đã gọi thông, nhưng đối phương lại không quen biết Lạc Hải Xuyên, kết quả này thực sự khiến Tần Lãng bị đả kích rất lớn, hắn không khỏi nghĩ thầm rằng lần đầu tiên mình làm “điệp viên tạm thời”, không ngờ lại hiểu sai ý nghĩa của ám hiệu, thật là quá mất mặt. Quan trọng là, Lạc Hải Xuyên thật vất vả mới truyền cho hắn một tín hiệu như vậy dưới máy giám sát, nếu hắn không giải được, hoặc giải sai ý nghĩa của nó, chẳng phải Lạc Hải Xuyên sẽ rất khó thoát ra sao? "Không thể nào, chính là hắn bảo tôi gọi điện thoại này, không sai được, số điện thoại là..." Tần Lãng quyết định kiên trì thêm một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968064/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.