“Ngươi rốt cuộc là nghe không hiểu lời ta nói, hay là năng lực hiểu của ngươi có vấn đề! Lần trước ta không phải đã nói rõ với ngươi, cách xa con gái ta một chút sao! Ta biết những tiểu nam sinh như ngươi nghĩ gì, chẳng qua là thấy Tiểu Băng xinh đẹp nên muốn theo đuổi nàng, nhưng ngươi cũng không nghĩ một chút, ngươi dựa vào cái gì mà theo đuổi nàng! Gia cảnh ngươi không được, học hành không được, sự nghiệp đương nhiên cũng không có, tuy có chút y thuật, nhưng lại có thể thành cái khí hậu gì! Chính xác mà nói, ngươi chính là một tên phế vật, năm nay phế vật rất nhiều, nhưng là thân là phế vật, ngươi không nên ảo tưởng rằng có thể cưới được công chúa! Cho dù là cổ tích, công chúa cũng chỉ có thể gả cho hoàng tử! Cho nên, ta lần này cuối cùng cảnh cáo ngươi —— cách xa con gái ta một chút, xa hơn một chút! Ngoài ra, đừng có nhắc đến chuyện ngươi đã cứu nàng, ta có thể bồi thường cho ngươi, cho ngươi thù lao chữa bệnh phong phú, nhưng đừng trông chờ vào mấy chuyện cẩu huyết lấy thân báo đáp! Nếu đã là cóc ghẻ, thì đừng nghĩ đến chuyện ăn thịt thiên nga!” Tống Văn Như không hổ là trưởng phòng giáo dục, một bài diễn thuyết tại chỗ này quả thực là tình cảm dạt dào, khiến Tần Lãng đầu dây bên kia sửng sốt một chút. Có điều, Tần Lãng từ trước đến nay không phải là một người biết khó mà rút lui, cho nên hắn lại không nổi giận, mà bình tĩnh nói với Tống Văn Như:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968059/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.