Một chiếc xe Rolls-Royce dừng lại gần cổng trường Thất Trung, thu hút sự chú ý của rất nhiều người. Khi Tần Lãng trở lại trường, lập tức liền thấy chiếc xe sang trọng này. Đồng thời, chủ nhân của chiếc xe sang trọng này cũng nhìn thấy Tần Lãng, cho nên ông ta bước nhanh xuống xe, sau đó đi về phía Tần Lãng. Nhìn thấy người này, Tần Lãng không khỏi nhíu mày, nhưng vẫn dừng bước chân. Người này là Đường Chính Cương. Đường Chính Cương với tính tình rất khó ưa. Tần Lãng biết lão già này tìm mình làm gì, nhưng hắn thật sự không muốn cùng lão già này đối mặt nữa. Thật ra, Đường Chính Cương cũng không tính là quá già, tuổi tác của ông ta chỉ khoảng năm sáu mươi tuổi. Chỉ là, Đường Chính Cương thật sự quá thích ỷ già bán già, cho nên trong mắt Tần Lãng, ông ta thật sự là già rồi. "Tần tiên sinh ——" Đường Chính Cương gọi lại Tần Lãng đang chuẩn bị quay người, ông ta biết Tần Lãng tên khốn này là cố ý quay người, nhưng nghĩ đến con trai tính mạng đang như ngàn cân treo sợi tóc, Đường Chính Cương tuy công phu cao cường, nhưng cũng chỉ có thể cúi đầu ở trước mặt Tần Lãng, "Tần tiên sinh, ta hôm nay đến đây, chắc hẳn ngươi đã biết rồi chứ?" "Ta lại không phải giun đũa trong bụng lão nhân gia ngươi." Tần Lãng nhàn nhạt nói một câu, trong lòng thầm nghĩ lão già ngươi đã muốn cúi đầu, thì mau chóng hạ thấp đầu xuống, đừng ép lão tử ấn đầu ngươi xuống. "Tần tiên sinh, ngươi biết, ta là vì chuyện con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968052/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.