Quả đúng là câu nói “nghìn chiêu biết không bằng một chiêu tinh thông”, “một chiêu độc ăn khắp thiên hạ”, cao thủ võ học chân chính không phải là loại người tinh thông muôn vàn công phu, vạn loại võ nghệ, bởi vì cao thủ giết người căn bản là không cần một nghìn chiêu —— chỉ cần một chiêu là đủ rồi. Đại đạo chí giản. Trong giới động vật, những thợ săn và sát thủ đỉnh cao cũng chỉ lặp đi lặp lại mấy chiêu đó, nhưng chính là nhờ mấy chiêu này mà người ta cả đời "cơm áo không lo" rồi. Cũng là như thế, rất nhiều cao thủ cũng là như vậy. Tỉ như trước kia, trên giang hồ thời Minh Thanh từng xuất hiện “Nhất Chỉ Thiền Công” đại danh đỉnh đỉnh. Người biết môn công phu này là một cao tăng Phật tông, thật ra cũng không tính là cao tăng gì, chỉ là một hòa thượng của một ngôi tiểu tự bình thường. Nhưng lão hòa thượng này luyện Nhất Chỉ Thiền Công mấy chục năm, đến nỗi cuối cùng ngay cả khi ngủ cũng có thể bày ra tư thế Nhất Chỉ Thiền Công —— dùng một ngón tay chạm đất mà tiến vào trạng thái thiền định. Có điều, lão hòa thượng rất ít khi xuống núi, trên cơ bản ở vào trạng thái sống cách biệt với thế tục, cho đến khi một ngôi tự viện có một giang hồ đại đạo tên tuổi lẫy lừng đến. Công phu của giang hồ đại đạo này hết sức cao minh, lúc đó sau khi hắn đến tự viện, thấy tượng Phật trong đại điện tự viện là một món đồ cổ, thế là nổi lòng xấu xa, muốn bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4968049/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.