Lưu Chí Giang không ngờ một câu nói lại khiến Tần Lãng không vui, điều này làm hắn có chút ngượng ngùng, vội vàng giải thích: "Tần tiên sinh, ta chỉ là nói vậy mà thôi, dù sao Đường huynh đệ cũng là cao thủ Đường Môn, có hắn ở đây thì mọi chuyện tất nhiên dễ giải quyết thôi mà ——" "Được rồi, ông Lưu, ông cùng Trần tiên sinh đi lo liệu hậu sự đi. Còn về chuyện đối phó với sát thủ này, ta và Hầu lão gia tử, Lục Thanh Sơn sẽ xử lý." Tần Lãng nói, "À đúng rồi, còn có một việc nữa, làm phiền ông Lưu tìm giúp ta một căn nhà hẻo lánh ở ngoại ô, cái này không vấn đề gì chứ?" "Đương nhiên, việc này ta lập tức có thể sai người làm xong!" Lưu Chí Giang vội vàng đáp. Tần Lãng gật đầu, sau đó gọi Hầu Khuê Vân và Lục Thanh Sơn rời khỏi đây. Khi rời đi, Tần Lãng nhét Phùng Khôi đang trong hôn mê vào cốp xe. Sau khi ra khỏi xe và lên đường, Lục Thanh Sơn mới hỏi Tần Lãng: "Tần Lãng, Diệp gia thật sự đã mời sát thủ Đường Môn đến đối phó chúng ta sao? Tin tức này của ngươi có đáng tin cậy không?" Lục Thanh Sơn không hỏi Tần Lãng nguồn tin, chỉ hỏi độ đáng tin cậy của tin tức, bởi vì hắn biết mỗi người đều có bí mật của mình, cho dù là bằng hữu cũng là như thế, nếu như muốn tiếp tục làm bằng hữu, vậy thì tốt nhất đừng đi tìm hiểu bí mật của bằng hữu, trừ phi hắn nguyện ý nói cho ngươi biết. "Mười phần đáng tin." Tần Lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967999/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.