Năm tên "Ưng" nhìn thấy Phùng Khôi lại có kết cục như vậy, không khỏi cảm khái trong lòng, cảm thấy cũng có chút bi mẫn, cũng có chút may mắn. Bởi vì nếu bọn họ không bỏ tối theo sáng, có lẽ sẽ rơi vào kết cục giống như Phùng Khôi. Thấy Phùng Khôi đã bị Hầu Khuê Vân điểm trúng huyệt vị hôn mê, Tần Lãng vẫn không hề buông lỏng một chút nào, lấy ra mấy cây độc châm, cắm vào tứ chi và đầu của Phùng Khôi. Phùng Khôi dù sao cũng là một nội tức cao thủ, nếu cứ thế giết chết thì thật quá đáng tiếc, Tần Lãng lưu hắn lại tính mạng, tự nhiên còn có công dụng tốt hơn. Sau khi Phùng Khôi ngã xuống, Đường Tam kinh ngạc nói: "Tần Lãng, rốt cuộc ngươi đã làm gì Phùng Khôi vậy, ta thấy ngươi chỉ dùng châm đâm vào hắn một cái mà thôi, sao mà lão già này đau đến mức chặt đứt bàn tay của mình luôn vậy?" "Đây là độc tố do Quỷ Ban Thạch Ngư bài tiết, hơn nữa còn trải qua công đoạn gia công độc môn của ta, nó không phải là độc dược độc nhất, nhưng lại là độc dược đau nhất, có thể khiến người ta cảm thấy thống khổ đến mức khó có thể chịu đựng được! Hơn nữa, chỗ kỳ diệu nhất của độc tố Thạch Ngư chính là loại độc tố này không thể dùng thuốc giảm đau để trấn thống, cho dù là dùng Dolantin trấn thống cũng vô dụng. Loại Thạch Ngư này thông thường sinh trưởng ở bờ biển Australia, bởi vì trông giống đá, một khi không cẩn thận bị người ta đạp trúng, sẽ khiến người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967994/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.