Chỉ là, Tần Lãng không có thời gian để giải thích với tên bảo an này, hắn ném qua một ánh mắt sắc bén mang theo sát khí, lại phối hợp với tạo hình hiện tại của Tần Lãng, quả thực là một tên ác côn mười phần. Tên bảo an vốn định hỏi han Tần Lãng một phen, nhưng nhìn thấy ánh mắt kia của Tần Lãng, lập tức mềm nhũn. Hắn cảm thấy chính mình không cần thiết vì hai nghìn tệ tiền lương mà tranh đấu với kẻ ác, rồi mới được truy phong một giải thưởng thấy việc nghĩa hăng hái làm, cho nên hắn quả quyết cho Tần Lãng thông hành. Về sau khi vào tiểu khu, Tần Lãng rất nhanh tìm được phòng số ba, tầng mười tám, tòa nhà số mười một. Nơi này, chính là chỗ ở của một vị bang chúng Ngọa Long Đường. Nói chuẩn xác hơn, là chỗ ở của vị này và tình phụ của hắn. "Xin hỏi, ngài là Tào Quốc Vinh phải không?" Tần Lãng hỏi người trung niên chỉ mặc một chiếc quần đùi mở cửa. "Đúng vậy a. Ngươi làm gì vậy?" Người trung niên trừng Tần Lãng một cái. "Người giao hàng." Tần Lãng cười nhạt một tiếng, "Nhưng mà, còn phải xác nhận thân phận của ngươi —— xin hỏi ngươi là người của Ngọa Long Đường phải không?" "Mẹ kiếp!" Người trung niên lập tức biết tình huống không đúng, một cước liền đạp thẳng vào ngực Tần Lãng. Nhưng là chân của hắn còn chưa đạp trúng lồng ngực Tần Lãng, cả người đã bay ra ngoài, bởi vì Tần Lãng đã ra chân trước một bước đạp trúng hắn. Khi người trung niên này rơi xuống đất trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967977/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.