Thế là, Tiếu lão sư bắt chéo chân, miễn cưỡng đè nén dục hỏa nói: "Giang đồng học, em đừng cảm thấy ngượng ngùng nha. Như tôi vừa nói, thân thể của một vũ giả chính là một loại mỹ lệ, em nên biểu hiện nó ra, đừng cảm thấy xấu hổ, bởi vì em biểu hiện không phải mình, mà là mỹ lệ! Là nghệ thuật! Giang đồng học, vì nghệ thuật, vì muốn trở thành vũ đạo gia, vì… lý tưởng của em, em nên hy sinh một chút thích đáng." "Hy sinh thích đáng?" Giang Tuyết Tình không hiểu nói: "Tiếu lão sư, hy sinh thích đáng là sao?" "Vì nghệ thuật mà hiến thân chứ." Tiếu lão sư đã có chút khống chế không nổi bản tướng của mình, bắt đầu nguyên hình hiện rõ: "Giang đồng học, chỉ cần em chịu tiếp nhận sự chỉ đạo 'lấy thân làm gương' của thầy, thông qua sự 'giao lưu' không khoảng cách giữa đôi bên chúng ta, em sẽ thể nghiệm được chân lý của nghệ thuật —— chân lý của nghệ thuật, chính là cống hiến! Là hiến thân! Chỉ có hiến dâng thân thể ra, sự nghiệp nghệ thuật của em mới có thể vì vậy mà được thắp sáng —— đến đây nào, Giang đồng học, dùng thân thể của em, để đổi lấy sự nghiệp nghệ thuật của em đi!" "Thầy... thầy... Tiếu lão sư, thầy muốn làm gì?" Giang Tuyết Tình nói với vẻ bất lực. "Làm gì ư? Em không thấy thầy đã cởi đồ ngủ ra rồi sao?" Sự nhẫn nại của Tiếu lão sư đã đạt đến cực hạn, hận không thể lập tức đẩy ngã Giang Tuyết Tình: "Giang đồng học, em có thiên phú tốt như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967971/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.