"Mẹ nó, buổi tối hôm nay ta chính là muốn ăn chực một bữa cơm, nghĩ không ra suýt nữa thì mất mạng luôn rồi!" Từ bệnh viện ra, Triệu Khản nhịn không được cảm khái một tiếng. "Ngươi không phải một lòng muốn được thấy giang hồ chân chính sao?" Tần Lãng cười ha ha, "buổi tối hôm nay, ngươi cuối cùng cũng đã mở mang tầm mắt rồi chứ." "Cái giang hồ chết tiệt này! Thật không phải người bình thường lăn lộn được!" Triệu Khản cảm thán một tiếng. "Hối hận rồi đúng không? Ngươi nếu thật là hối hận thì có thể lập tức rời khỏi. Ngươi là huynh đệ của ta, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản ngươi rời khỏi giang hồ." Tần Lãng nghiêm túc nói. "Đừng! Ta khi nào nói muốn rời khỏi giang hồ?" Triệu Khản vội vàng nói, "ta thật vất vả mới lăn lộn vào giang hồ, mở mang tầm mắt một chút về những cảnh tượng kích thích nguy hiểm, ngươi đã muốn ta rời khỏi giang hồ rồi ư? Cái này quá không thích hợp rồi chứ?" "Ta là sợ ngươi bị giang hồ nhấn chìm!" Tần Lãng nói, "tình trạng buổi tối hôm nay ngươi cũng đã nhìn thấy rồi, ngươi không có công phu gì, lại chẳng có bao nhiêu đầu óc, con đường giang hồ này, thật sự không tốt lắm cho ngươi." "Bớt chém gió đi! Công phu của ta là kém một chút, nhưng đầu óc của ta... ừm, đầu óc của ta cũng không bằng ngươi, nhưng còn có không gian trưởng thành chứ! Tần Lãng, chuyện rời khỏi giang hồ loại này, khỏi phải bàn!" Triệu Khản hừ một tiếng. "Đã ngươi không sợ chết, vậy thì tiếp tục lăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967960/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.