“Công phu ám khí thật lợi hại!” Lưu Chí Giang và Trần Dương không khỏi kinh hãi. Đường Tam phô bày một chiêu như vậy, khiến cả hai người đều giật mình. Mặc dù niên đại này là thời đại súng ống hỏa khí, nhưng súng ống cũng chỉ là công cụ giết người mà thôi. Đối với người trong giang hồ mà nói, chỉ cần là công cụ có thể giết người, chính là công cụ tốt, dù chỉ là nhu quyền! Ám khí Đường Môn, thiên hạ vô song. Phi đao của Đường Tam, tuy rằng còn xa mới đạt tới cảnh giới “Tiểu Lý Phi Đao” trong truyền thuyết, nhưng với thủ pháp ám khí của Đường Môn, cộng thêm hơn ba mươi năm tu luyện của Đường Tam, phi đao của hắn cũng đạt đến một cảnh giới phi thường khủng bố, nhất là khi những phi đao này được tẩm độc, uy lực kia liền càng đáng sợ hơn rồi! Tuy nhiên, cái khiến Lưu Chí Giang và Trần Dương đều cảm thấy sợ hãi chân chính, lại là thân phận chân chính của Đường Tam! Đến niên đại bây giờ này, người còn đang liều mạng luyện tập thủ pháp ám khí, và thủ pháp ám khí kinh thế hãi tục, thường thường sẽ khiến người ta liên tưởng đến một môn phái khổng lồ và khủng bố —— Đường Môn! Trong thời đại vũ khí lạnh, Đường Môn là một tồn tại hết sức khủng bố, bởi vì ám khí Đường Môn vô song, bởi vì trên ám khí của Đường Môn thường thường mang theo kịch độc, cho nên không có người nào nguyện ý đi đắc tội Đường Môn, cho dù là cao thủ đỉnh tiêm nhất giang hồ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967945/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.