Thế nhưng điều Tần Lãng không ngờ tới là, nữ nhân trung niên vậy mà lại dẫn nàng đi về phía khu phòng bệnh cán bộ cấp cao, hơn nữa đến khu phòng bệnh cán bộ cấp cao cũng không nhận đến sự tra hỏi của cảnh sát. Điều này khiến Tần Lãng không khỏi có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ nữ nhân trung niên này cũng là một quan lớn? Ngay lúc Tần Lãng nghi hoặc, lại thấy Trần Khải Phong bước nhanh đi tới, cung kính nói với nữ nhân trung niên này: "Trịnh phu nhân, để tôi cầm cho." Dường như trong mắt Trần Khải Phong, một chén cháo rau xanh mà nữ nhân trung niên cầm trong tay hình như nặng ngàn cân vậy. "Không cần, một chén cháo mà thôi —— Tiểu Trần, những người khác đâu?" Nữ nhân trung niên vậy mà lại gọi Trần Khải Phong là "Tiểu Trần". Lúc này, Ngô Văn Tường cũng đi tới, hỏi thăm nữ nhân trung niên một tiếng. "Thì ra là Ngô thị trưởng. Đã trễ thế này rồi, vất vả rồi." Giọng điệu của nữ nhân trung niên đối với Ngô Văn Tường bình thản mà khách khí, vô cùng đúng mực. Ngô Văn Tường vội vàng khiêm nhường hai câu, sau đó dùng ánh mắt kỳ quái nhìn chằm chằm Tần Lãng, bởi vì Ngô Văn Tường không biết vì sao Tần Lãng lại cùng đi tới với phu nhân của ông chủ lớn Trịnh Dĩnh Văn. Trịnh Dĩnh Văn này không chỉ là "đệ nhất phu nhân" của Bình Xuyên tỉnh, hơn nữa cũng là Chủ nhiệm Sở Y tế tỉnh Bình Xuyên, cho nên Ngô Văn Tường tự nhiên là cung kính đối với nàng rồi. "Đối rồi phu nhân, Lâm đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967905/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.