Lí Húc thật sự cho rằng Tần Lãng và Lục Thanh Sơn hai người muốn nhận lỗi với hắn, thế là nhận được điện thoại của Ngô Minh Bang, rất nhanh đã chạy tới, nhưng sau khi bước vào phòng, Lí Húc mới phát hiện tình hình không đúng. Bởi vì Tần Lãng và Lục Thanh Sơn ngồi rất đàng hoàng, trái lại là Ngô Minh Bang đứng ở một bên, hơn nữa Ngô Minh Bang vẫn một mặt, một thân chật vật, chật vật không tả nổi. "Thầy Ngô... đây là chuyện gì thế này?" Lí Húc hỏi Ngô Minh Bang, "Không phải thầy nói bọn họ sẽ dập đầu nhận lỗi sao?" "Là ngươi nghe lầm rồi." Ngô Minh Bang nói, "Tôi là nói, bọn họ muốn ngươi dập đầu nhận lỗi." "Nói láo!" Lí Húc quát to về phía Lục Thanh Sơn và Tần Lãng, "Bọn mày biết tao là ai không! Biết lão tử ta là ai không! Ở cái huyện Nam Bình này, bọn mày lại dám đấu với tao, quả thực là muốn chết — muốn chết!" "Nói xong rồi sao?" Tần Lãng đợi đến khi Lí Húc gào xong, mới nhàn nhạt nói một câu, "Ngươi đã lão tử ngươi lợi hại như vậy, vậy thì dẫn chúng ta đi tìm hắn đi." "Cái gì?" Lí Húc kinh ngạc nhìn chằm chằm Tần Lãng, hắn còn tưởng lỗ tai của mình nghe lầm rồi, lão tử hắn chính là một bá chủ của huyện Nam Bình này, khống chế lão đại của mấy con đường, tiểu tử này lại còn dám bảo hắn dẫn đi gặp lão tử hắn, lẽ nào thật sự không muốn sống rồi? "Không nghe thấy sao?" Tần Lãng bỗng nhiên tiến lên, một tay nhấc bổng lỗ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967877/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.