"Ngô Thị trưởng, xin chào." Tần Lãng không ngờ lại gặp Ngô Văn Tường ở đây. "Tần Lãng, thật là trùng hợp a —— sao, ngươi cũng quen Tống sảnh trưởng sao?" Ngô Văn Tường nhìn Tần Lãng một cái thật có thâm ý, sau đó bảo Tần Lãng đi vào uống một ấm trà cùng hắn. "Quen biết, chỉ là phụ huynh của một bạn học mà thôi." Tần Lãng nhàn nhạt nói. Ngô Văn Tường cũng không tiếp tục truy vấn, chuyển chủ đề sang một bên: "Tần Lãng, gần đây sự nghiệp của ngươi không tệ a. Thành tích công ty bảo an của ngươi, chắc là đang trên đà phát triển không ngừng đi." "Nghe nói cũng không tệ." Tần Lãng nói, "Ta chỉ là nhà đầu tư của công ty, về phương diện kinh doanh cụ thể, ta trên cơ bản không hề hỏi qua. Dù sao, yêu cầu của ta đối với bọn họ cũng rất đơn giản: làm chuyện hợp pháp, kiếm tiền có lương tâm." "Tiểu Tần, ta đâu có nói ngươi làm chuyện trái pháp luật a." Ngô Văn Tường cười cười, nhưng trong nụ cười của hắn lại khó che giấu vài phần vẻ u sầu, tựa hồ hắn gặp phải chuyện phiền phức gì đó. "Ngô Thị trưởng, thành tích công ty của ta không tệ, thành tích chính trị của ngươi cũng sáng chói a, mấy ngày nay ta thường xuyên thấy ngươi xuất hiện trên báo chí và TV a." Tần Lãng cười nói. "A... báo chí, TV không phải chính là vì cái này mà tồn tại sao." Ngô Văn Tường nhàn nhạt nói một câu, "Gần đây các sự kiện trị an ở Hạ Dương thị đã ít đi rất nhiều, chuyện này làm ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967871/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.