"Đúng vậy, Bạch Bình Sơn." Tần Lãng gật đầu, lại hỏi một câu, "Bạch Bình Sơn, có một Khương trại phải không?" Lão nhân nhìn chung quanh, sau đó mới thấp giọng nhắc nhở Tần Lãng: "Tiểu hỏa tử! Ta thấy ngươi là học sinh từ trong thành đến du lịch phải không, ngươi muốn đi Khương trại ngắm cảnh sao, vậy thì đi những Khương trại do chính quyền phát triển du lịch đi, tỉ như Tiểu Trại Câu, Đào Hoa Bình những chỗ đó đều không tồi. Còn về Bạch Bình Sơn, ngươi đừng đi đó." "Bạch Bình Sơn, sao lại không thể đi được?" "Ôi, ta nói ngươi cái oa tử này làm sao thế chứ —— Bạch Bình Sơn, chỗ đó đâu có thổ phỉ!" Lão đại gia hảo tâm nhắc nhở Tần Lãng một câu, "Nếu ngươi không tin lời ta, ta cũng lười nói nữa!" "Lão đại gia, ngài đừng tức giận, ta chỉ hỏi thăm một chút mà thôi." Tần Lãng khẽ cười nói, "À đúng rồi, cân cho ta hai cân táo, chuối tiêu, ta ăn trên đường." Tần Lãng vừa cắn táo, vừa nghĩ cách tiến về Bạch Bình Sơn. Lúc này, một thanh niên mặc T-shirt đen đi về phía Tần Lãng, cười hỏi: "Tiểu huynh đệ, ngươi đến đây du lịch phải không, bằng không thì ngồi mô tô của ta đi?" Thì ra là tài xế "xe ôm" đang mời khách. "Đúng vậy, dự định đến Khương trại mang phong thái nguyên thủy xem sao." Tần Lãng lơ đễnh nói, "À đúng rồi, ngươi có biết Khương trại ở Bạch Bình Sơn không?" "Huynh đệ, ngươi đi chỗ kia làm gì?" Thanh niên tựa hồ có chút nghi hoặc. "Ngươi có biết đường đi không?" Tần Lãng nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967841/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.