Một quán rượu gần nhà ga thành phố Hạ Dương, mặc dù cửa quán rượu đóng chặt, nhưng bên trong lại đèn đuốc sáng trưng. "Tần ca, xin tha mạng! Hai huynh đệ chúng ta mắt chó đã mù, không biết là ngài, xin ngài giơ cao đánh khẽ, tha cho chúng ta đi..." Lúc này, tên Béo và Hoàng Mao quỳ gối giữa trung tâm quán rượu, liều mạng cầu xin tha thứ. Còn Hàn Tam Cường, Man Ngưu cùng những người khác, vây quanh bốn phía, lắng nghe Tần Lãng phân phó. "Tần ca, chúng ta nhận thua rồi! Hơn nữa, đồ của ngài, chúng ta cũng chưa hề động vào." tên Béo liều mạng giải thích, "Đúng rồi, người của 'Thiết Ngô Công bang' chúng ta, đều có giao tình với các bang hội dọc đường, còn từng tặng 'lễ' rồi, ngài dù sao cũng phải cho chúng ta một con đường sống chứ." "Ồ? Chuyện này ta cũng lấy làm lạ." Tần Lãng nói với Hàn Tam Cường, "Bây giờ khu vực ga xe lửa này là địa bàn của chúng ta, đám người này kinh doanh trên xe lửa, rốt cuộc có tặng 'lễ' cho các ngươi hay không?" Trong mắt Tần Lãng, ăn của người thì ngậm miệng, bắt người thì tay ngắn. Nếu Hàn Tam Cường hoặc Man Ngưu đã thu lợi lộc của người ta, thì Tần Lãng cũng không tiện làm khó đối phương quá mức. "Mẹ nó! Cái này mẹ kiếp vu khống người khác!" Hàn Tam Cường vừa nghe xong liền chửi ầm lên, để biểu thị hắn không hề lén lút sau lưng Tần Lãng mà nhận tiền của người khác. Man Ngưu cũng buột miệng chửi rủa, để biểu trung tâm. "Tiểu tử, rốt cuộc các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967801/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.