“Ngươi làm gì vậy?” Đào Nhược Hương trực tiếp dùng sức mạnh vỗ một cái vào bàn tay của Tần Lãng. “Bái thác, Đào di, ngươi phối hợp một chút không được sao.” Tần Lãng nói một cách nghiêm chỉnh, “Ngươi không thấy sao, những nam sinh nữ sinh của trường Nghệ thuật này, đều là nắm tay, khoác tay, thậm chí còn kề vai sát cánh, ôm nhau đi vào, chúng ta nếu như cứ “thanh bạch” như vậy mà đi vào, khẳng định sẽ bị người khác nghi ngờ đấy. Hừ, uổng cho ngươi còn nói mình là chuyên ngành trinh sát, sao lại không chú ý tới những chi tiết nhỏ này chứ!” Trong lòng Đào Nhược Hương thầm hận, nàng bây giờ đã biết tiểu tử này hoàn toàn muốn chấm mút, nhưng đáng ghét là Tần Lãng nói rất có lý, thế là nàng quả đoạn trở tay níu lại cổ tay của Tần Lãng, trong sự kinh ngạc của Tần Lãng, sải bước đi về phía Quán Nước Q.Q. Bên trong quán nước rất nhiều người, nhưng sự xuất hiện của Tần Lãng và Đào Nhược Hương, vẫn gây nên sự chú ý của rất nhiều người. Nói một cách chính xác, sự xuất hiện của Đào Nhược Hương, gây nên sự chú ý của không ít nam sinh, đàn ông, sức sát thương của Đào Nhược Hương là không cần nghi ngờ, nhưng lại gây cho những nữ sinh trường Nghệ thuật đang trang điểm đậm kia sự bất mãn, không ngừng ném về phía Đào Nhược Hương ánh mắt ghen ghét. Đào Nhược Hương kéo Tần Lãng trực tiếp đi lên lầu hai của quán nước, lầu hai đều là những ngăn riêng thanh cao, mức tiêu thụ đương nhiên phải cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967759/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.