"Tần ca, ngươi cứ định thế này mà thả Man Ngưu sao?" Từ bệnh viện đi ra, Hàn Tam Cường không nhịn được hỏi. "Ngươi thấy có khả năng không?" Tần Lãng hỏi ngược lại một câu. "Không có khả năng." Hàn Tam Cường nghĩ nghĩ, cười to lên, buổi tối hôm nay đối với Hàn Tam Cường mà nói, cũng coi như là lên voi xuống chó rồi. Khi hắn bị Man Ngưu dùng súng chỉ vào, còn tưởng chính mình thật sự xong xuôi, ai ngờ Tần Lãng lợi hại như vậy, vậy mà ngược lại xử lý Man Ngưu đến ngoan ngoãn, thủ đoạn này quả thật không tầm thường, hiện tại Hàn Tam Cường đối với Tần Lãng thật sự là triệt để tâm phục khẩu phục. Hơn nữa Hàn Tam Cường có thể dự kiến, có Tần Lãng làm ông chủ sau lưng hắn, về sau thế lực của hắn tất nhiên sẽ mở rộng trên diện rộng. "Không sai, ta đương nhiên không có khả năng cứ thế thả đi Man Ngưu." Tần Lãng bình tĩnh nói, "Ngươi hiện tại thế đơn lực bạc, Man Ngưu lại là một quân cờ có thể lợi dụng, đương nhiên phải thật tốt tiến hành lợi dụng. Bất quá, hiện tại không cần làm cho hắn bị ép quá chặt, miễn cho chó cùng rứt giậu." "Chỉ là những tấm ảnh nóng kia, rốt cuộc có thể hay không triệt để khống chế Man Ngưu đây?" Hàn Tam Cường lại hỏi một câu. "Cho nên ta bảo ngươi đem súng lục của hắn lấy đi." Tần Lãng nhàn nhạt nói, "Trên khẩu súng này có dấu vân tay của Man Ngưu, nếu như chúng ta cầm khẩu súng này đi giết Tang Côn hoặc An Đức Thịnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967739/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.