Khi trở về tẩm thất, vẫn chỉ có tên Triệu Khản này đang chơi game. Thế nhưng, giường của Tần Lãng đã được dọn xong, ga trải giường, chăn mền, gối, màn chống muỗi... tất cả đều là mới, hơn nữa bên trên còn xịt nước hoa. Nhìn chiếc giường mới tinh này, Tần Lãng không khỏi lắc đầu khẽ thở dài một tiếng. "Tần Lãng, ngươi trở về rồi?" Triệu Khản lúc này mới chú ý tới Tần Lãng đã trở về tẩm thất, hắn buông con chuột xuống, vẻ mặt hưng phấn, "Tần Lãng, ngươi được đó! Nghe nói là một tiểu cô nương rất xinh đẹp buổi chiều đã trải giường cho ngươi đó, ngươi thật đúng là lợi hại!" "Đừng có nghĩ linh tinh nữa, đó là biểu muội ta." Tần Lãng hừ một tiếng, hắn vừa nhìn thấy chiếc giường này, liền biết là kiệt tác của ai rồi. Đối với "biểu muội" này, Tần Lãng cũng là không biết làm sao. "Đúng rồi Tần Lãng, ngươi vừa đến trường đã bỏ học không ít rồi, cẩn thận một chút nha!" Triệu Khản thiện ý nhắc nhở Tần Lãng, "Tự học buổi sáng và buổi tối không đi học không có vấn đề lớn gì, nhưng nếu bỏ quá nhiều tiết chính khóa thì sẽ gặp rắc rối đó, không chừng trường học sẽ lấy ngươi ra làm gương!" "Cảm ơn đã nhắc nhở." Tần Lãng biết Triệu Khản cũng là một tấm lòng tốt, thế nhưng hắn hiển nhiên không để lời này ở trong lòng. Tần Lãng bò lên giường, sau một lát, hắn liền đi vào trạng thái minh tưởng. Triệu Khản lại nói một lúc, mới phát hiện Tần Lãng không trả lời, tưởng rằng tên này đã ngủ rồi, mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-y-tien/4967734/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.