"Cho dù tiêu phí linh thạch tương đối nhiều, nhưng vẫn rất hữu dụng", Kỳ Tĩnh nói, "Cái này Charles gặp may rồi."
"Đúng vậy", Ninh Hữu gật đầu, bỗng nhiên linh quang chợt lóe, "Chỗ anh còn có linh thạch linh tinh không?"
"Có, làm sao vậy?"
Ninh Hữu cười một chút, lộ ra một hàm răng trắng, "Con thỏ trắng kia đã ăn no căng rồi, cũng nên đổi cu li thôi. Tôi thấy con rối võ phó này phi thường thích hợp nha."
Nói với Charles một phen, sau khi được chủ nhân đồng ý, Ninh Hữu phi thường thuận lợi kiểm tra tình huống nguồn năng lượng trong cơ thể con rối võ phó này, quả nhiên là cơ hồ không còn dư lại bao nhiêu. Đem linh thạch lấy từ trong tay Kỳ Tĩnh ra để vào trong cơ thể con rối võ phó, lão giả kia đột nhiên tỏa sáng giống như thanh xuân sống lại, tinh thần cực kỳ.
Trong lúc này, chỗ tinh đàn lại lóe lên quang mang, mấy tên thuộc hạ còn dư lại của Kỳ Tĩnh đều xuất hiện ở phía trên tinh đàn kia.
"Charles, hiện tại có việc cần anh hỗ trợ", Ninh Hữu đem sự tình nói với hắn một lần.
"Không thành vấn đề!", Charles vừa nghe dùng được đến hắn, khỏi nói có bao nhiêu tích cực. Phân phó một tiếng với con rối võ phó, nó liền phi thường nhanh chóng nhảy tới phía trên tinh đàn, hấp thu năng lượng kết giới.
Tuy rằng muốn chuyển hóa năng lượng kết giới cần tiêu phí một chút sức lực, nhưng rất rõ ràng nguồn năng lượng mà nó hấp thu được so với tiêu hao thì nhiều hơn rất nhiều.
Chờ đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-tu-chan-xuyen-qua-co-giap/763914/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.