Lại kiên trì thêm một tháng, thân thể Ninh Hữu đã khôi phục tới tình trạng như người bình thường, nhưng có như thế nào cũng kém một phần vạn lúc trước khi còn là tu chân giả. Trong lúc này, Ninh Hữu lại mang theo hai anh em A Nam đi vào trong rừng rậm tìm kiếm con mồi thỏ linh tinh gì đó, từ ban đầu mỗi ngày một con, tới sau đó lại cách hai ngày một con, đến bây giờ đã vài ngày cũng đều không phát hiện một con mồi nào, sắc mặt ba người đều đau khổ.
Lại là bảy ngày không có bất cứ thu hoạch gì, A Nam nhìn trước đám da lông thỏ trước mặt, tràn đầy ảo não, sắc mặt ủ dột, "Em đáng ra nên làm chút thịt khô rồi, sao lúc ấy em lại không có nhớ tới chứ?"
Ninh Hữu chớp chớp mắt, loại đồ vật như thịt khô này...... Cậu ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua......, làm một tu chân giả cơ hồ là không hề ăn qua đồ ăn bình thường, Ninh Hữu không có quyền lợi phát biểu ý kiến gì.
"Lộc cộc ——", một trận bụng kêu.
A Nam ôm chặt bụng mình, cúi đầu.
Ninh Hữu vỗ vỗ bả vai A Nam, hít một hơi, đứng lên, "Làm chút chuẩn bị đi, ngày mai anh đi nội tầng thử xem."
Ninh Hữu nói nội tầng là chỗ sâu trong rừng rậm, lúc trước cậu luôn đi săn ở bên ngoài, chưa từng thâm nhập vào trong. Theo A Nam nói, bên ngoài rừng rậm đều là một ít động vật có tính uy hiếp nhỏ, mà chỗ sâu trong rừng rậm đều là dã thú cực kỳ khủng bố, dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-tu-chan-xuyen-qua-co-giap/763875/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.