Tiếng khóc vang trời ngập đất giống như ma âm rơi vào tai, bất quá Ninh Hữu vẫn ngồi ổn không động, sau lại dứt khoát ngồi xuống ghế trong khoang chống cằm chờ. 
Bởi vì không có ai phản ứng lại, tiếng khóc của Viêm Hoàng giằng co một lát rốt cuộc không duy trì nổi nữa. 
Giọng trẻ con non nớt khụt khịt nói, “Cậu tại sao lại không hỏi tui sao lại thế này, vì sao lại khóc?” 
Ninh Hữu “Nga” một tiếng, không chút thành ý hỏi, “Sao lại thế này, vì sao lại khóc?” 
Viêm Hoàng không có so đo với cậu chuyện một chút cũng không có thành ý này, ngược lại triệt triệt để để, ủy ủy khuất khuất đem chuyện của mình nói ra. 
“Lần trước sau khi tui và cậu gặp nhau, mới vừa thoát khỏi mạng giả lập đã bị chủ nhân bại hoại kia bắt được, sau đó anh ta ghen ghét tui anh minh thần võ, đẹp trai lợi hại, cho nên liền rút thẻ mạng của tui!!! Cấm tui lên mạng một tháng QAQ” 
“Anh ta chính là ghen ghét tui so với anh ta lợi hại hơn, cho nên căn bản là không cho tui tới khu chiến đấu cơ giáp, khiến cho tui nghẹn ở trong khu học tập gặm mấy quyển sách không có một chút hàm nghĩa kia, huống chi tui cũng đã nhớ kỹ, còn bắt tui nghẹn ở đó!!! Tui muốn tố cáo anh ta ngược đãi nhi đồng QAQ” 
Ninh Hữu nghe rất nghiêm túc, thường thường còn gật đầu một cái, chỉ là Viêm Hoàng nói quá nhanh, cậu không có cơ hội nói chen vào. 
“Anh ta còn nói nếu còn phát hiện tui lại đến khu vực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-tu-chan-xuyen-qua-co-giap/763823/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.