Người ta nói, người đáng thương tất có chỗ đáng giận! Những lời này nói như thế nào cũng thật có lý.
Mộc vỗ quai hàm, nhìn nữ vương cầm cái lược màu bạc, trên ngân lược có hoa văn chằng chịt, còn được khảm vài bảo thành. Cái chuôi lược được cầm trong tay nữ vương, xinh đẹp dị thường.
“Đến, chúng ta chơi trò chơi được không? Ân………..ngươi tên là gì?” Nữ vương nghĩ muốn gọi tên Mộc, đột nhiên nhớ đến chưa có hỏi tên của đứa nhỏ này, nữ vương dùng ngón tay búng cái trán của Mộc đang bỉu môi mang một bộ dáng khổ nghĩ.
Ngươi không đem giam cầm của ta cởi bỏ, ta phải nói như thế nào a?! Mộc không khỏi trở mặt xem thường nữ vương bệ hạ.
Ngay lập tức, nữ vương liền thấy, trong nháy mắt, Mộc cảm thấy không khí thay đổi, trở nên lạnh như băng, ánh mắt huyết tính của nữ vương cùng một đầu tóc đỏ kích thích tâm yếu ớt của Mộc, cậu rùng mình một cái, nữ vương này sẽ không bị nhân cách phân liệt đi, rõ ràng vừa rồi còn thực hòa khí, bất quá Mộc đã tận mắt chứng kiến nữ vương có thái độ bất đồng trong việc đối đãi với An Sắt và bọn người Hạ Thụ, Mộc trong lòng bồn chồn, nữ vương này tuyệt đối là người có nhân cách phân liệt!
“Nói chuyện đi.” Nữ vương lãnh đạo mở miệng.
Mộc nháy mắt mấy cái, thử nói: “Xin chào.”
Quả nhiên có thanh âm!
Nữ vương càng cười lớn, đối với cậu dùng lời nói chứa đầy ma lực: “Đến đây đi, nói cho ta biết tên của ngươi, tất cả về ngươi, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-nam-sung-cua-huyet-toc-dien-ha/564582/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.