An Sắt ‘thiên tân vạn khổ’ mới trở về được, dọc đường đi, Duy Khắc cùng đám người của mấy tiểu gia tộc kia không ngừng chặn đường hắn, Hạ Thụ lại chưa hề có động tĩnh, điểm ấy rất kỳ quái, Hạ Thụ là người từ khi thừa kế gia tộc luôn luôn vì gia tộc mình mà dùng đủ loại thủ đoạn.
Nữ vương không có chỉ thị gì, chính là nói chờ mong An Sắt đến đệ tịnh tinh cầu. Đó là tinh cầu của nữ vương………..
Nữ vương có thể giúp đỡ An Sắt, cũng có thể đối An Sắt bất lợi, nhưng mà đối với ván bài lần này của An Sắt, ai cũng không đỡ nổi.
An Sắt không muốn thâu tam đại gia tộc, nhưng mà đối với nữ vương, An Sắt………..không muốn để cho bà sống. Chỉ cần còn có nữ vương tồn tại một ngày, tam đại gia tộc sẽ còn nguy hiểm, An Sắt quyết không cho Hạ Thụ cùng Duy Khắc mù quáng trung thành với nữ vương.
………………
Xuống xe, gió thổi tới là quần áo không nhiều lắm trên người An Sắt. Ở trong tòa thành tối đen, An Sắt một thân màu trắng óng ánh vàng kim, màu trắng đang lay động trong gió, màu vàng mềm mại kia giống như là ánh ánh dao.
Ở trên đài cao hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, nhìn xuống An Sắt, ôn nhu trong đôi mắt kia như là ánh trăng phía sau lưng họ, tròn xoe mông lung.
An Sắt ngẩng đầu, nét cười lạnh lùng nơi khóe miệng biến mất. Thay thế vào đó là nét ôn nhu chói mắt.
An Sắt sẽ không để người này ở một mình nơi đây, để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-nam-sung-cua-huyet-toc-dien-ha/564573/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.