“An Liệt Đặc, không cần náo loạn, có phải hay không có người khác?” Y Lị Nhã gương mặt tái nhợt đỏ lên, An Liệt Đặc tức giận, liếc nhìn Mộc xem thường, ý tứ kia là – xú tiểu tử! Đi chỗ khác chơi!
“Xin chào, ta là Mộc, thỉnh chỉ giáo nhiều, Y Lị Nhã tiểu thư, cô thật sự rất đẹp.” Mộc cười nói – lễ nghi hoàng thất cũng học không ít.
“A nha, một cái thanh âm thực ngọt! Tiểu nam hài.” Y Lị Nhã cũng cười, nhẹ giọng nói.
An Liệt Đặc bất mãn ôm lấy Y Lị Nhã đi ra cửa, cũng không quản Y Lị Nhã nhỏ giọng nói ‘Mộc còn tại đây!’, cuối cùng còn lạnh lùng bỏ lại một câu – “Phòng này để lại cho cậu, không cần làm phiền ta!”
An Liệt Đặc ôm mỹ nhân về, Mộc chỉ có cô đơn một người, đem áo choàng ở trên người cởi xuống, đi đến bên giường, trên giường lạnh lạnh, không có dấu vết có người hay thường ở lại, xem ra Y Lị Nhã cùng An Liệt Đặc còn có phòng khác.
Ta tại sao lại thương cảm? Không ai bồi cũng không phải không ngủ được, bất quá, mới trước đây có mẹ bồi ở bên người, sau lại có anh hai, rồi đến An Sắt, ít nhất cũng có người hầu, mỗi một ngày đều chưa từng có một mình bao giờ.
Có lẽ, ta không thích hợp cô độc, Mộc nghĩ như vậy.
Hốc mắt không khỏi ướt lên……………………….
.
An Liệt Đặc hống Y Lị Nhã cho đến khi nàng ngủ say, nhẹ nhàng đứng lên, đem sưng con thằn lằn kia lấy ra, đồng thời từ trong ngăn tủ lấy ra năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-nam-sung-cua-huyet-toc-dien-ha/564565/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.