Anh hai xuất chiến
“Anh hai!!!” Thấy Lạc đang an ổn nằm trên giường mình ngủ, Mộc nghiến răng, gầm một tiếng.
Lạc ngoáy ngoáy tai, một bộ dáng như bị người ta phá hủy màng tai. “Nhanh như vậy đã giặt xong rồi? Làm không tồi, đáng thưởng nha.” Lạc hào phóng đem Mộc đang chống nạnh rống giận ném vào giường.
“Này, anh làm gì hả?!” Mộc quay quay thân mình, hung hăng xem thường.
“Mộc, em có thể hay không vĩnh viễn duy trì cái dạng này~~~” Thân thể Lạc cường tráng ghé vào trên người Mộc, giọng điệu nhẹ nhàng mà quanh quẩn bên tai Mộc. Hơi hơi sửng sốt, Mộc không thèm nói (nhắc) lại.
“Mộc, em không cần khổ sở vì chứng bệnh của mình, Nadeau là không có khả năng chữa khỏi. Cho nên em….”
“Anh muốn em vĩnh viễn chỉ có thể sống trong thế giới mười lăm tuổi sao! Em đã muốn hai mươi tuổi rồi! Thân thể lại chỉ có mười lăm tuổi, anh từng quan tâm qua cảm thụ của em chưa? Còn có màu tóc chết tiệt này!” Hung hăng mà túm một đầu tóc trắng của mình, thanh âm Mộc có chút nghẹn ngào, vì cái gì, gia tộc Viêm Liệt không ai có Nadeau, ngoại trừ chính mình ra, có bao nhiêu người nghi vấn cùng xem thường, cũng không đếm được.
“Mộc. Không nên suy nghĩ, không phải còn có anh sao. Yên tâm đi. Anh sẽ bồi bên cạnh em, mãi mãi.” Lạc quay đầu nhẹ nhàng tiến đến quai hàm Mộc.
“Anh…làm gì?”
“Em đoán đi. Ha hả.”
“Ngô đừng….đừng…” Lạc cắn lấy môi Mộc, không hề ngượng ngùng, hai người hôn nhau ngọt ngào, giao triền. Lạc thu hồi đầu lưỡi, cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-nam-sung-cua-huyet-toc-dien-ha/262932/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.