Hắn là quan triều đình, sao có thể giao dịch với người lai lịch bất minh trên giang hồ, đối tượng lại là một thiếu niên lang nhỏ hơn hắn hơn chục tuổi, Tạ Ôn Kiệu thực sự không làm nổi chuyện như vậy.
Sau khi từ chối giao dịch mà Kỳ Bất Nghiên nói, Tạ Ôn Kiệu lên chiếc xe ngựa lúc đến, rời khỏi thôn Hồng Diệp, cũng rời khỏi núi Đăng Vân.
Xe ngựa dần đi xa.
Tuyền Lê
Cho đến khi Hạ Tuế An không còn nhìn thấy nữa.
Khuôn mặt nhỏ của nàng nhăn như khổ qua: "Hắn không chịu làm giao dịch, có ảnh hưởng đến ngươi không?"
Kỳ Bất Nghiên ma xui quỷ khiến giơ tay nhéo vào phần thịt mềm trên má Hạ Tuế An: "Không đâu, giao dịch với người khác chỉ giúp ta có thêm một lựa chọn thôi, không làm giao dịch cũng chẳng ảnh hưởng gì đến ta."
Hạ Tuế An ôm lấy bên má bị hắn nhéo.
Nàng "ồ" một tiếng rồi chạy vào trong thôn, như sợ Kỳ Bất Nghiên sẽ lại nhéo mình.
Thôn dân thôn Hồng Diệp không chất vấn Hạ Tuế An vừa về thôn đã nói chuyện gì với Tạ Ôn Kiệu, có lẽ họ cũng nghĩ thông suốt rằng đôi bên chỉ là quan hệ giao dịch bình thường, không có quyền ràng buộc hành vi cử chỉ của họ.
Chỉ cần họ không làm chuyện tổn hại đến thôn Hồng Diệp, thôn dân vì để cha Chung Lương được kéo dài mạng sống một tháng, sẽ cố gắng không xen vào.
Đến tối.
Chung Lương mang cơm đến cho họ.
Hạ Tuế An nhận cơm canh rồi leo lên nhà cây, nàng biết rõ thôn dân thôn Hồng Diệp không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thieu-nien-mieu-cuong-la-hac-lien-hoa/5198039/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.